Sau khi trải qua điều trị bệnh do virus corona Tr. chia sẻ không lo sợ cho bản thân mà chỉ sợ người thân, bạn bè và những người xung quanh lây bệnh từ mình.
Căn nhà 2 tầng mới xây nằm lặng lẽ cuối xóm vắng người qua lại. Những người hàng xóm cho hay, trước đó biết Tr. bị nhiễm cúm virus corona và được các cơ quan chức năng khuyến cáo không tiếp xúc gần nên họ không đến nhà mà chỉ gọi điện hỏi thăm qua bố mẹ. Nay biết Tr. đã chữa khỏi bệnh nên người dân không còn lo lắng.
Khi PV đến nhà, mọi người trong nhà đều đi vắng, chỉ còn mình Tr. đang thu mình trong căn phòng nhỏ trên tầng 2 căn nhà.
Tr. cho biết, dù đã khỏi bệnh nhưng bác sỹ dặn phải cách ly với mọ người thêm 2 tuần nữa để đảm bảo sức khỏe cho mình và mọi người xung quanh.
Tiếp xúc với Tr., chúng tôi cảm nhận được sự vui tươi, hạnh phúc ở cô gái này sau khi đã được chữa khỏi bệnh.
Tr. kể lại, tháng 11/2019, cô được công ty tại tỉnh Vĩnh Phúc điều sang TP. Vũ Hán (Trung Quốc) tập huấn cùng 7 đồng nghiệp khác. Ngày 17/1, sau 2 tháng tập huấn, Tr. trở về công ty ở Việt Nam. Ngày 23/1, Tr. bắt xe khách về quê nhà chuẩn bị đón tết.
Tối 23/1, Tr. bất ngờ có biểu hiện sốt nhẹ, ho. Đến sáng 24/1, cơn sốt vẫn không dứt. Qua báo đài, Tr. biết mình vừa trở về từ vùng dịch virus corona nên chị lo lắng mình bị nhiễm bệnh nên lập tức nhờ người thân đưa xuống Bệnh viện huyện để thăm khám.
“Ban đầu không nghĩ mình bị nhiễm virus corona đâu vì mình không đi đâu, không tiếp xúc gì nhiều trong thời gian ở Vũ Hán.
Khi xuống bệnh viện, mình nói vừa trở về từ Vũ Hán thì mọi người ở viện ai cũng giật mình. Bệnh viện sau đó chuyển mình xuống Bệnh viện tỉnh để theo dõi và cách ly. Hôm đó đúng chiều 30 Tết Nguyên đán, cảm giác buồn khó tả“, Tr. nhớ lại.
Những ngày nằm viện, Tr. bị cách ly trong căn phòng nhỏ chỉ vẻn vẹn chừng 10m2. Cảm giác trống vắng, u ám buồn bực luôn vây quanh nên cũng có lúc Tr. thấy sợ hãi. Nhưng rồi tự trấn an mình bằng những suy nghĩ tích cực hơn để có thêm động lực chiến đấu với bệnh tật.
Để “giết” thời gian, từng ngày trôi qua Tr. lại làm bạn với những cuốn sách và với chiếc điện thoại để nói chuyện cùng bạn bè cho đỡ buồn.
“3 ngày đầu nhập viện, tôi sốt cao, ho nhiều. Lúc nào cũng chỉ thấy căn phòng trống vắng, các y bác sỹ thì bịt kín mặt mũi vào chuyền thuốc, hỏi han rồi lại đi ra nên buồn và lo.
Nhưng đến ngày thứ 4 thì tôi khỏe dần và không còn sốt nữa. Tôi tự ý thức được cần phải khỏe để thắng bệnh tật nên lúc nào cũng ăn nhiều cho khỏe.
Các bác sỹ thì quan tâm, tận tình chăm sóc nên giúp tôi có thêm niềm tin và nghị lực hơn“, Tr. tâm sự và cho biết, bác sỹ dặn không được nằm mà phải đi lại nhiều cho nhanh khỏe. Nhưng bị cách ly không được ra ngoài nên Tr. thỉnh thoảng đi vòng quanh trong căn phòng nhỏ bé mình nằm để lấy thêm động lực.
Sau những ngày dài bị cách ly, ngày 3/2, Tr. được thông báo đã khỏi bệnh, âm tính với virus corona. Khoảnh khắc ấy khiến Tr. vỡ òa trong hạnh phúc.
“Trải qua bệnh này rồi mới biết bệnh rất nguy hiểm. Nhưng tôi thấy, để chiến thắng bệnh này điều căn bản cũng do chính mình, cần phải lạc quan, ăn uống cho khỏe mạnh, nghe theo lời bác sỹ để chữa trị thì bệnh sẽ khỏi mà không cần quá lo lắng.
Tôi không sợ bị bệnh, tôi chỉ sợ do mình mà lây cho bố mẹ, cho người thân, cho bạn bè thì khổ người ta.
Trước tết, tôi về có ngủ chung với 2 em gái, tôi sợ 2 em bị lây. Nhưng đến nay vẫn chưa thấy 2 em có biểu hiện gì khác thường. Tôi hỏi 2 em có sợ bị lây bệnh của chị không thì các em cười nói không sợ khiến tôi cũng vui“, Tr. nói và cho biết, dự kiến hết 2 tuần cách ly cô sẽ trở lại công ty tại Vĩnh Phúc để làm việc.
Theo: TriThucTre