Xuân hỏi mượn tiền An nhưng cô không có, An đề nghị mượn ông Sáu nhưng Xuân nhất quyết không chịu và cấm An tiết lộ chuyện cô đang cần tiền.
Cùng đường, Xuân phải đi mượn Thoa bởi vì cô không thể để cho mối quan hệ khó khăn lắm mới hàn gắn được với bà Tám phải rạn nứt do chuyện tiền bạc. Thoa mừng thầm trong bụng khi cô ta có thể dùng tiền của Xuân để cho chính Xuân vay với lãi suất cao. Có tiền, Xuân đưa hết cho Lộc để mua tắc ráng, trong khi Lộc vui mừng thì Xuân cười mà như mếu khi nghĩ đến số lãi cao phải trả.
Bà Tám qua năn nỉ ông Sáu cho Xuân về lại bên nhà, ngọt ngào hứa hẹn khiến ông Sáu cảm thấy thật khó chấp nhận bởi đó không phải là bà Tám đanh đá mà ông biết. Lần trở về này, mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu hòa hợp tốt hơn Lộc nghĩ, cả hai biết quan tâm và luôn nghĩ cho hoàn cảnh của đối phương. Bây giờ, Xuân muốn ăn gì bà Tám cũng vui vẻ chiều, miễn cô với cháu nội vui vẻ, khỏe mạnh là được. Vì lẽ đó, khi bà Tám đi chợ, chủ động hỏi thăm Chanh lúc chạm mặt thì bị cô mỉa mai mối quan hệ với con dâu. Thấy Chanh hỗn hào, bà Tám mắng lại. Chanh đang tức thì Liễu đến bắt chuyện, ngỏ ý sẽ giúp cô xả giận. Chanh không khó để nhận ra Liễu muốn hợp tác với mình vì ghét Thùy An. Vốn không ưa ông Sáu Bảnh và cũng đang cần tiền sau khi Tính cao chạy xa bay nên Chanh thoải mái đồng ý.
Ông Sáu ghi danh sách cho An đi chợ, bà Thu thắc mắc chuyện đốt vàng mã, một mực không tin rằng cứ hóa vàng cái gì thì người chết sẽ nhận được cái đó, đặc biệt là ông Sáu chưa chết nên lời nói càng không đáng tin. An và Nam đi chợ Tết về, cười nói vui vẻ, Khang chặn đường nhưng lần này đã chuyển sang khen ngợi họ đẹp đôi, An tức giận nói họ chỉ là bạn bè, Khang càng ghép đôi tức là không tôn trọng cô. Và đó chính là điều mà Khang mong muốn được nghe.
Kiều viện đủ cớ để ép Khang cưới sớm nhằm hợp thức cái thai đang lớn dần. Khang nói vườn rau bị lỗ nên không có tiền cưới vợ, nếu Kiều muốn cưới quá thì có thể bỏ tiền cưới ngược anh ta cũng được. Không nản lòng, Kiều đem rượu qua vườn rau, viện cớ sắp đi xa và có thể sẽ từ hôn để mời Khang uống rượu. Vui mừng vì Kiều đã không còn cố chấp chuyện hôn nhân, Khang đồng ý uống rượu Kiều mời. Giữa lúc Khang sắp say và Kiều chuẩn bị thực hiện ý đồ gạo nấu thành cơm thì hai người hàng xóm xông vào, nhất quyết lôi Khang đi xem vườn rau cho họ. Kiều không muốn nhưng chẳng thể cản ngăn. Khi thấy Khang bị mê ngủ chứ không phải say rượu, hai người hàng xóm không khó khăn gì để đoán ra ý đồ của Kiều.
Liễu bàn kế sách phá chuyện làm ăn của An với Chanh, ngoài mặt Chanh khen Liễu thông minh và tỏ ra ngạc nhiên khi Nam không biết trân trọng cô nhưng trong lòng lại mắng Liễu mưu mô thâm độc nên Nam sợ là phải. Để việc hợp tác được tốt đẹp, Liễu thoải mái chi tiền cho Chanh. Sau khi Chanh tìm được hai người đàn ông giúp họ thực hiện phi vụ, Liễu đưa tiền để cả hai vào vai mối lái, đi tìm mua lục bình nguyên liệu với giá cao nhằm khiến xưởng của An không còn nguyên liệu để sản xuất. Theo đó, hai gã đàn ông đi vào xóm, dụ một số người đồng ý bán hàng cho họ với giá cao dù trước đó đã hẹn bán cho người khác.
Do đối tác muốn đặt thêm hàng nên dù Tết đã gần kề, Nam và An vẫn hào hứng đi mua nguyên liệu. Thấy hai đứa trẻ vui vẻ bên nhau, ông Sáu khấp khởi mừng trong khi bà Thu luôn cố tình bàn lui vì cho rằng họ chỉ là hai người bạn đơn thuần. Do mưu đồ của Liễu, khi An và Nam đến thu mua như đã hẹn, các đầu mối đều từ chối bán.
Theo: TCTTT